Giữa căn phòng đã kín giường ở khoa Thận nhân tạo, Bệnh viện Thanh Nhàn (Hà Nội), Hoàng Anh nằm lặng im trên giường bệnh. Cánh tay được cắm dây truyền máu, nối liền với chiếc máy lọc đang cần mẫn thay thận làm nhiệm. Như một ký ức chưa xa, trên người chàng trai vẫn là chiếc áo bóng đá, từng theo qua biết bao trận đấu rực lửa, nơi tuổi trẻ tràn đầy mồ hôi và tiếng cười.
Giờ đây, thay vì sân cỏ, chàng trai này đối mặt với những ngày dài bất động. Những cuộc hẹn cà phê, những lon nước ngọt mát lạnh sau trận bóng... chỉ còn là ký ức.
Tuổi trẻ không sân cỏ
Câu chuyện của Hoàng Anh bắt đầu từ một buổi chiều bình thường cách đây hơn hai thập kỷ. Khi đó, cậu bé chỉ mới 3 tuổi.
"Mẹ kể lại rằng hôm ấy khi đi vệ sinh, bố mẹ để ý thấy nước tiểu của tôi không bình thường. Nó có màu đỏ, như lẫn máu. Sau khi đi khám, bác sĩ ban đầu chỉ nói là có vấn đề về thận, nhưng cũng chưa rõ cụ thể là gì. Sau đó, tôi được chuyển đến Bệnh viện Nhi Trung ương, khám chuyên sâu và được chẩn đoán bị viêm cầu thận", Hoàng Anh nói với Tri Thức - Znews.
Từ một cậu bé khỏe mạnh, Hoàng Anh bước vào hành trình sống cùng bệnh lý mạn tính. Những năm đầu, bệnh tiến triển âm thầm. Cậu vẫn đến lớp, chơi thể thao, hòa nhập với bạn bè như bao đứa trẻ khác. Nhưng song song là lịch uống thuốc đều đặn mỗi ngày và chế độ ăn uống nghiêm ngặt mà không phải đứa trẻ nào cũng hiểu hết được.
"Tôi phải ăn nhạt, gần như không có gia vị. Mọi người thích ăn bim bim, xúc xích, đồ ăn vặt có muối - tôi không được ăn. Ngay từ bé, tôi đã phải từ chối rất nhiều thứ mà bạn bè yêu thích. Lúc nhỏ, còn ngoan, mẹ dặn sao thì nghe vậy. Nhưng lớn lên, ở tuổi dậy thì, tôi bắt đầu có những suy nghĩ nổi loạn, muốn được như người khác. Tôi bắt đầu 'phá', ăn mặn hơn, uống nước ngọt có gas... Và rồi, bệnh bắt đầu nặng lên", Hoàng Anh tâm sự.
![]() |
Hoàng Anh hiện điều trị tại Bệnh viện Thanh Nhàn, Hà Nội. Ảnh: NH. |
Hoàng Anh kể mỗi lần "vượt rào" là một lần phải đánh đổi bằng những cơn đau thật sự: "Ăn mặn vào là đau thận lắm. Có khi ngồi cũng đau, lưng nhức, đau cả vùng sườn, rồi cổ gáy cũng mỏi. Tôi cảm nhận được cơ thể phản ứng. Nhưng ở tuổi đó, có những lúc mình vẫn cố".
Những viên thuốc từng là "phao cứu sinh" giúp Hoàng Anh chống chọi bệnh tật, giờ lại trở thành con dao hai lưỡi. Sau hơn 20 năm sử dụng thuốc điều trị, cơ thể thanh niên này bắt đầu phải gánh chịu những tác dụng phụ không mong muốn.
"Xương giờ đã loãng, trí nhớ giảm sút. Lúc đầu không để ý, nhưng càng lớn, tôi càng thấy rõ rệt. Người cứ yếu dần đi, không còn nhanh nhẹn như trước nữa".
Dù vậy, ký ức về một tuổi trẻ từng tràn đầy năng lượng vẫn còn đó và thể thao chính là nơi Hoàng Anh gửi gắm những ngày tháng rực rỡ nhất đời mình.
"Ngày trước, tôi chơi đủ cả bóng đá, cầu lông, bơi lội... Thể lực có kém hơn bạn bè nhưng tôi vẫn cố, vẫn chơi được. Còn bây giờ, mọi thứ gần như khép lại rồi", Hoàng Anh tâm sự.
"Cái máy kia... giờ là thận của tôi"
Bước ngoặt khắc nghiệt nhất đến vào đầu năm nay khi các chỉ số xét nghiệm không còn cho Hoàng Anh cơ hội trì hoãn. Thận đã suy đến giai đoạn cuối. Không còn lựa chọn nào khác, thanh niên này buộc phải bắt đầu chạy thận chu kỳ, sự sống gắn liền với những đường ống, kim tiêm và chiếc máy lọc máu lạnh lùng.
"Tôi mới chạy được 3 lần. Mỗi tuần 2 buổi, mỗi lần gần 4 tiếng. Lần đầu tiên trải qua cảm giác chạy thận, thật sự đau lắm. Rất đau. Nhưng tôi biết mình không thể dừng lại. Cái máy kia... giờ là thận của tôi. Tôi sống được đến đâu là nhờ nó đến đó thôi", Hoàng Anh kể, ánh mắt không giấu được mệt mỏi.
![]() ![]() ![]() ![]() |
Mỗi tuần, chàng trai 24 tuổi có 2 buổi chạy thận nhân tạo chu kỳ. Ảnh: NH. |
Từ ngày bắt đầu chạy thận chu kỳ, nhịp sống của Hoàng Anh cũng thay đổi hoàn toàn. Những buổi làm việc cố định, những ngày lao động trọn vẹn như người bình thường, giờ đây trở nên xa vời.
"Hiện tại, tôi không đi làm được theo giờ hành chính nữa. Một tuần 2 buổi chạy thận, lại thêm thời gian hồi sức sau đó, để duy trì một công việc ổn định là rất khó. Nhưng tôi vẫn cố gắng làm một số việc online, để có cảm giác mình còn được cống hiến", Hoàng Anh nói.
Chàng trai này cũng có cách riêng để tự xoa dịu mình giữa hành trình nhiều mất mát. Hoàng Anh bảo: "Tôi sống trong khuôn khổ từ bé nên giờ mọi thứ cũng dễ chấp nhận hơn. Nhiều người khỏe mạnh, đang sống vô lo, bỗng một ngày phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, cú sốc ấy mới thực sự khủng khiếp. Còn tôi, ít nhất có thời gian để chuẩn bị tinh thần".
Nói đến đây, giọng Hoàng Anh chùng xuống. Thế nhưng, suốt buổi trò chuyện, chàng trai luôn giữ cho mình một sự điềm tĩnh như thể đã học cách bước qua nghịch cảnh, không than vãn, bản lĩnh, hiểu rõ giới hạn, nhưng không đầu hàng số phận.
Chỉ cần con sống, mẹ sẽ không buông tay
Trong căn phòng lọc máu của bệnh viện, người mẹ nhỏ nhắn ngồi lặng bên giường con trai. Suốt buổi lọc thận, cô Thanh Trang không rời mắt khỏi Hoàng Anh. Dưới lớp khẩu trang, ánh mắt người mẹ lộ rõ vẻ lo lắng, nhưng cũng không giấu được sự kiên cường của một người mẹ đã trải qua gần hai phần ba đời người trong các hành lang bệnh viện.
Âm thanh duy nhất phá vỡ sự tĩnh lặng là tiếng máy lọc máu đều đặn, như tiếng thời gian chầm chậm trôi qua giữa những bệnh nhân đang nằm im lặng vì kiệt sức.
"Con đi tiểu ra máu. Nhưng vì khi đi kiểm tra cháu không bị phù nên chúng tôi chủ quan, nghĩ chắc chỉ là nhiễm trùng nhẹ. Mãi sau này, trong một lần đi mưa, con bị rét bất thường, đưa đi khám lại thì mới phát hiện là viêm cầu thận", người phụ nữ kể, giọng chậm rãi như đang lần lại ký ức.
![]() |
Suốt buổi lọc thận, cô Thanh Trang không rời mắt khỏi Hoàng Anh. Ảnh: PA. |
Năm đó, cô mới 21 tuổi, còn quá trẻ để làm mẹ, lại càng chưa đủ hiểu biết để làm mẹ của một đứa trẻ bệnh tật. Trong sự hoảng loạn và thiếu kinh nghiệm, người mẹ này cùng chồng bế con đi khắp nơi tìm hy vọng, từ Bệnh viện Nhi Trung ương (Hà Nội) rồi vào tận Bệnh viện Nhi đồng 1 (TP.HCM).
"Bác sĩ giải thích rằng mỗi người đều có thể mang virus, nhưng với những ai yếu, không đủ kháng thể thì virus sẽ xâm nhập và bùng phát. Tôi nghĩ lại, hồi mang thai Hoàng Anh, mình thường xuyên ốm yếu, không có điều kiện bồi bổ gì. Con mới 3 tháng tuổi đã phải gửi nhà trẻ để đi làm kiếm sống. Nghĩ lại, tôi thương con đến đứt ruột", mẹ Hoàng Anh tâm sự.
Ngày ấy, thiếu hiểu biết, mỗi lần con ốm, cô Trang lại lấy thuốc cũ ra cho uống, không đưa đi khám lại. Có lẽ chính những sai sót tưởng như nhỏ ấy đã âm thầm đẩy bệnh tình con nặng thêm.
Ký ức khiến người phụ nữ này không thể quên là một buổi chiều, khi Hoàng Anh khoảng 6-7 tuổi. Bà mẹ vô tình nhìn thấy con đứng bên hiên nhà, mắt dán vào túi bim bim của một đứa trẻ hàng xóm. Khi đứa trẻ ăn xong, vứt vỏ xuống đất, Hoàng Anh lén nhặt lên, dùng đầu ngón tay quệt nốt chút gia vị còn sót lại để nếm.
"Cháu không được ăn đồ mặn, kiêng từ bé, nên thèm lắm... mà chẳng dám xin. Nhìn cảnh ấy, tôi nghẹn họng, chỉ biết quay đi mà nước mắt cứ chảy", cô kể, mắt hoe đỏ.
![]() |
Gia đình sẵn sàng hiến thận mẹ hoặc bố, miễn là con còn cơ hội được sống tiếp, dù phải vay mượn. Ảnh: NH. |
Lên cấp 2, Hoàng Anh bắt đầu lớn, đi học cả ngày, mẹ không thể theo sát nữa. Cậu bắt đầu lén ăn uống không kiểm soát - uống nước ngọt, ăn vặt, thử cảm giác "được như bạn bè", và cũng từ đó, bệnh trở nặng.
Cô Trang luôn hy vọng có thể giúp con ghép thận - như một cánh cửa sống khác. Gia đình sẵn sàng hiến thận mẹ hoặc bố, miễn là con còn cơ hội được sống tiếp, dù phải vay mượn.
"Nhiều lúc tôi nghĩ, có lẽ con không may sinh vào gia đình này. Nếu con được sinh ra trong một gia đình khá hơn, chắc giờ đã không khổ đến thế", người mẹ thở dài.
Nhưng rồi cô lặng lẽ quay sang nhìn con, ánh mắt trĩu nặng yêu thương. Người mẹ ấy, dù mang trong lòng hàng trăm lần tự trách, vẫn là chỗ dựa duy nhất, là người âm thầm giữ nhịp sống cho con trong suốt hành trình chưa từng dễ dàng.
Nhớ sống hạnh phúc nhé!
Theo Tâm lý học tích cực, khoa học hạnh phúc không phải cái gì cao siêu, to tát. Thực ra, hạnh phúc ở ngay trong bản thân ta, và quanh ta. Lifestyle giới thiệu tác phẩm "100 cách sống hạnh phúc". Cuốn sách là những chỉ dẫn thiết thực để sống hạnh phúc, thông qua thói quen, luyện tập cơ thể, tư tưởng tích cực, hoạch định tương lai và xây dựng các mối quan hệ.
Link nội dung: https://www.vanhien.info/20-nam-song-cung-benh-than-cua-chang-trai-24-tuoi-a10952.html